
Vừa qua, tại buổi gặp gỡ, trò chuyện với đạo diễn Khương Dừa, nghệ sĩ Kiều Trúc Phượng đã ôn lại kỷ niệm xưa với các đồng nghiệp.

Nghệ sĩ Kiều Trúc Phượng
Bà nói: "Tôi ở goá từ năm 40 tuổi tới giờ, không quen ai và cũng quyết không đi bước nữa.
Lúc đó tôi cũng nhiều người để ý lắm, đi hát thì không tránh khỏi chuyện đó. Ai không tin cứ hỏi Kim Tử Long. Kim Tử Long chở tôi đi chơi lòng vòng mà mấy ông thấy tôi cứ lại hỏi xin làm quen.
Chồng tôi (nghệ sĩ Sử Hoàng Sơn) ngày đó thanh liêm quá, nhắc lại tôi vẫn ghét lắm. Có vong hồn ông ấy ở đây tôi vẫn ghét vì ông thanh liêm quá nên vợ con khổ, chẳng bao giờ có được cái gì. Thậm chí, đến cái xe máy cũng không có để đi.
Thời đó mà chồng tôi khôn, lanh lợi như người ta thì chúng tôi đã không khổ như vậy. Ông ấy quá thanh liêm, không cho tôi làm ăn gì, cũng không kiếm tiền bằng cách nào, nghề gì, chỉ có đi hát cho đoàn.

Kim Tử Long
Bản chất của tôi cũng không có máu tham, chồng tôi cũng thế rồi hai vợ chồng gặp nhau. Thời đó chúng tôi đi hát mà còn không có nổi tiền đi tiêm. Lương tôi khi ấy có 48 đồng, ông ấy được 12 đồng.
Có lần, ông ấy lãnh tiền lương xong đi đãi bè bạn ăn hết, thấy bạn bè khổ cũng giúp hết.
Ông ấy cứ có tiền là cho bạn, đãi bạn đi nhậu còn vợ con chẳng bao giờ được cho gì, nuôi con không đủ. Có mười mấy đồng, nuôi mấy đứa con thì làm sao đủ? Đến lúc tôi bị bệnh còn không đủ tiền vào việm tiêm. Ông ấy hỏi tôi vì sao không đi, tôi bảo: "Ông nói nữa ngày mai tôi bỏ ông luôn".
Lúc đó, ông ấy bệnh nặng phải vào bệnh viện, tôi phải nấu nướng đồ ăn mang lên cho ông ấy, phải đi bộ vì không có xe mà đi. Tối đến tôi lại đi tập tuồng, tập xong lại vào bệnh viện trông ông ấy.
Lúc ông ấy qua đời, tôi không dám lấy ai nữa. Má tôi là người Bắc cũng khó tính, không chịu cho tôi đi bước nữa.
Nhưng tôi khi ấy mới được xổ lồng tung cánh nên tự do hơn, đem quần áo đến đoàn hát ngủ lại, đi chơi khắp các phòng trà, tụ điểm với Kim Tử Long, vui quá.
Kim Tử Long cũng hay lắm, biết tôi không có tiền nên rủ tôi vào phòng trà, tụ điểm rồi đi lòng vòng lấy nước còn thừa lại của khách khác cho tôi uống.
Kim Tử Long đi một vòng, thấy bàn nào còn lon bia, lon nước ngọt khách uống còn thừa lại thì lấy về cho tôi và các đồng nghiệp khác uống. Kim Tử Long hồi đó cũng mới về đoàn Sài Gòn 1, chưa có tiền nên cũng nghèo nhưng nó thương tôi lắm. Tôi với nó đi chơi suốt. Có tôi, Phương Loan cùng nhiều người khác nữa, vui lắm".