55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen "nhà này giàu chất sống"

Nhiều người nghĩ rằng sống một mình ở tuổi trung niên sẽ cô đơn. Nhưng với tôi, 38m² là đủ để thảnh thơi, đủ để sống tử tế với bản thân, và đủ để biến mỗi ngày thành một bản nhạc nhẹ nhàng giữa thành phố xô bồ.

Tôi sống một mình trong căn hộ 38m² ở Bắc Kinh. Có người từng hỏi tôi: "Chừng đó diện tích thì xoay xở kiểu gì?" Nhưng khi họ bước vào nhà, ai cũng trầm trồ: "Nhà nhỏ thật đấy, mà sao nhìn vẫn thấy… giàu?".

Không phải giàu tiền, mà là giàu chất sống.

Căn hộ nhỏ này có đủ: một phòng ngủ riêng, phòng khách thoáng đãng, bếp tiện nghi, nhà tắm có bồn tắm hẳn hoi. Thiết kế tối giản, không dùng đồ đắt đỏ, nhưng mỗi thứ đều được đặt đúng chỗ, đúng vai trò – và trên hết, đúng với tôi.

1. Tôi đặt làm nội thất theo đúng kích thước – và theo đúng lối sống

55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen

Tôi không chọn mua sẵn nội thất ngoài cửa hàng. Thay vào đó, tôi đặt làm tủ âm tường cao kịch trần, màu sáng để nới rộng không gian. Chiếc tủ giày đặt ngay lối vào được "gài khéo" vào vách ngăn mới, nhìn gọn mà sang.

Phòng tắm tuy chỉ khoảng 3m², nhưng vẫn đủ chỗ cho một bồn tắm, một kệ đồ xanh đậm và rèm phân khu khô – ướt. Tất cả đều tối giản nhưng sạch sẽ – điều mà tôi tin là "chuẩn sống sang".

2. Bếp và phòng khách liền mạch – tiết kiệm từng mét mà vẫn đủ đầy

55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen

Tôi gộp bếp, bàn ăn và phòng khách vào một khối. Tủ bếp chữ U tích hợp quầy bar – vừa là nơi nấu ăn, vừa là bàn ăn nhỏ. Máy giặt thì được giấu dưới quầy, sau khi giặt là phơi ngay ngoài ban công. Một thiết kế "lười" nhưng hiệu quả.

Phòng khách có sofa màu ghi, cạnh cửa sổ là một bàn tròn nhỏ với hai ghế xanh để đọc sách, uống trà. Tôi chọn tông trắng chủ đạo, điểm nhấn xanh đậm và đen – để tạo cảm giác thanh lịch, tĩnh lặng.

3. Tôi chọn sống chậm – nên từng góc đều có chất thơ

55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen
55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen
55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen
55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen

Tủ cửa sổ hình vòm được tôi biến thành ghế ngồi đọc sách. Đầu giường dán giấy họa tiết cây xanh thay vì dùng tranh treo đắt tiền. Tủ quần áo chạy dọc bức tường, dưới gầm giường có thêm hộc kéo đựng đồ theo mùa.

Không gian nhỏ nhưng không thiếu chỗ – vì tôi không chất đồ. Tôi chỉ giữ lại những thứ mình thực sự cần và thực sự thích.

4. Nhà không phải để trưng bày – mà để trở về

Tôi từng làm việc trong ngành sáng tạo, từng sống trong căn hộ lớn có phòng khách dài 7m, từng mua sofa Ý và đèn chùm pha lê. Nhưng chỉ khi tôi sống một mình ở tuổi 55, tôi mới nhận ra: nhà không cần phải đẹp như phòng mẫu, chỉ cần khiến mình thấy nhẹ lòng mỗi khi về đến cửa.

Tôi đọc sách vào mỗi tối, trồng vài chậu hoa nhỏ nơi ban công. Không ai hỏi han cũng chẳng sao. Tôi thấy ổn, thấy yên.

55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen
55 tuổi, tôi sống một mình trong căn hộ 38m²: Không sang chảnh, nhưng ai đến cũng khen

Tôi biết có rất nhiều người – nhất là phụ nữ – đang sống một mình trong căn hộ chỉ 30, 40 mét vuông. Đừng mặc cảm. Chỉ cần bạn biết sắp xếp hợp lý, giảm bớt kỳ vọng và tăng thêm tình cảm với chính không gian sống của mình, bạn sẽ thấy: không cần diện tích lớn, không cần đồ đắt tiền, nhà vẫn có thể là nơi khiến bạn cảm thấy… được yêu thương.

Vì cuối cùng, sống tốt không nằm ở kích thước nhà, mà nằm ở cách ta sống trong đó.